Thầy tôi đó nay đã già tóc bạc
Chắc bởi vì bụi phấn phác nhiều năm
Vẫn dáng xưa thời trông kén nuôi tằm
Nhưng phong thái , nước da ngăm chẳng đổi
Thuở đi học bao lần thầy tha lỗi
Vì lũ trò lắm tội đến buồn thay
Dù mệt tâm mà đâu quản tháng ngày
Thương trò dại vẫn dang tay dạy dỗ
Thầy tôi đó hiền lành và đức độ
Mấy mươi năm cây cổ thụ vững vàng
Lái con đò chở những gánh hành trang
Nay cập bến rỡ ràng vươn tầm vóc
Thầy tôi đó gồng mình qua khó nhọc
Tuổi tám mươi trí óc vẫn tinh tường
Nhìn các trò ánh mắt ẩn yêu thương
Con hằng chúc thầy niên trường giai lão.